Không có bất kì ai rất có thể nhớ hết những lần mà Vidic đã
ngã xuống vì đội bóng thành Manchester, tương tự như trong quãng công danh sự
nghiệp của chính bản thân mình, máu đổ chưa lúc nào là điểm quá lớn đới với
anh.
“Tôi sống ở Belgrade, chúng tôi được thông tin bom sẽ nổ một ngày trước
chiến tranh, chúng tôi ở dưới đường hầm suốt một đêm, tiếng còi thông báo &
tiếng vang của những vụ nổ thật chẳng dễ chịu và thoải mái chút nào” Vidic sẻ
chia về những ngày ở Belgrade. So với một các bạn đã trải qua những thời khắc
cuộc chiến tranh kinh hoàng như vậy, thì máu đổ vì đội bóng có xá là gì đâu.
Bóng đá Serbia, trong thế hệ của Vidic, ai cũng cảm nhận được
các mất mát mà cuộc chiến tranh đã gây nên, bắt buộc đối với họ, được chơi bóng
với niềm đam mê đã là 1 trong đặc ân. Điều đó đã hình thành những chàng trai
Serbia rất riêng, hãy nhìn các Vidic, Aleksandar Koralov, Branislav Ivanovic…bạn
sẽ thấy ở họ những điểm chung, đó là chẳng lúc nào biết đầu hàng, 1 lòng tin
máu lửa luôn sở tại trên đôi chân họ.
Năm 2009, khi đội tuyển Serbia tập kết ở Kosovo, khi Fergie
dường như lo lắng về chuyến đi của cậu hậu vệ bé cưng, Vidic chỉ đáp gọn lõi
“Tôi sẽ đi đến ấy, vì chính là nghĩa vụ, Serbia là tổ quốc tôi” . Vidic luôn là
thế, nơi mà kẻ khác còn không có gan nhìn vào, anh sẽ tới đó với một chiếc đầu
ngẩng cao.
Dấu sâu bên phía trong bé các bạn của Vidic là một trong những
con tim êm ấm, khác với cái vẻ bề ngoài bặm trợn máu lửa trên sân. Là thủ quân
của Sao Đỏ khi mới chỉ 21 tuổi, và đạt được toàn bộ những danh hiệu quốc nội với
đội bóng quê nhà, Vidic luôn ghi nhớ về những gì ở ấy, nhất là với Vladimir
Dimitrijevic, các bạn bạn tri kỷ từ thuở thiếu thời của anh. “Cậu đấy với tôi gần
gũi như đồng đội, hai đứa đều xa nhà cùng san sẻ mọi thứ với nhau, cùng 1 hoài
bão và cùng chung một màu áo. Ngày cái xe cứu thương đưa cậu ấy đi sau cơn trụy
tim và không bao giở trở lại, trái tim tôi gần như vỡ tan”.
Cho đến tận hiện nay Vidic vẫn giữ mối can hệ với phụ huynh
Vladimir, lập cho họ 1 sổ tiết kiệm 126.000 Euro, chăm lo họ & sẻ chia những
luận điểm kinh tế. Thế giới mấy ai được như Vidic, khi những giá trị tình cảm
là vững chắc, tiền tài có là vấn đề gì đâu.
Ngày hè 2014, Nemanja Vidic ưng thuận chia ly đội bóng chủ
sân Old Trafford, so với anh. Khi không còn có thể góp sức tốt nhất cho đội
bóng, anh quyết định ra đi. Với những cổ động viên của quỷ đỏ, họ đã chia tay rất
nhiều huyền thoại theo những cách khác biệt. Tuy nhiên với gia đình cựu đội trưởng,
cuộc chia ly đó là đúng chất nhất. Khi anh kết thúc những ngày ở Manchester bằng
một cái đầu đầy máu, trong ải đấu với Southampton sau pha lao vào tranh chấp
cùng Rickie Lambert. Hình ảnh đấy đắt báo giá hơn hết vạn thú vui. Cái chất của
mọi người đội trưởng, là không thể mai 1, khi nó đã là truyền thống bé tổ ấm
anh và ấy cũng là truyền thống các tháng năm hào hùng của quỷ đỏ.
Với Vidic, Old Trafford luôn là chỗ mà anh dành trọn tình cảm
của chính bản thân mình. Khi được đặt ra những câu hỏi cảm thấy thế nào? Khi được
nghe các khán đài hát vang câu hát “ Nemanja, wooah, anh đến từ Serbia, anh là
tên gọi sát nhân”, anh cho biết. “ Tôi bao gồm nghe. Tôi thích lắm, tôi chẳng
giết ai cả, mọi người Serbia cũng chẳng giết ai, nhưng tôi trân trọng bài hát
mà người ta dành cho tôi. Ở các nơi tôi từng đi qua, fans sẽ chửi các bạn sau
cha màn không thắng. Ở Manchester, họ không vô địch 2-3 mủa mà vẫn ủng hộ cầu
thủ hết người nhà. Họ vẫn hát tặng kèm các cầu thủ lớn tuổi, vẫn hát khi đội
đang thua. Những cầu thủ rất có nhu cầu các cđv như vậy, để đánh bại toàn bộ.”
Sau khoản thời gian chia tay quỷ đỏ, Vidic có thêm hơn 1 năm
tranh tài cho Inter Milan trước khi giải nghệ. Khác với những cầu thủ khác, Vidic
không bắt buộc một cuộc chia tay rầm rĩ hay đại loại như vậy. Anh tạm dừng sau
thời điểm cảm nhận thấy gia đình bạn không thể tiếp tục được nữa vì những chấn
thương. Anh hoàn toàn có thể chọn 1 đội bóng ở Premier League để chơi bóng, hay
vượt đại dương để đến Mỹ hay Trung Quốc. Nhưng nếu mà thế, đó không thể là anh
nữa. Với một binh lực như anh, Việc yêu cầu làm bạn với bệnh viện hay ghế dự bị
là không có thể chấp nhận được. Thay vì trở thành gánh nặng, anh chọn cách ngẩng
cao cổng đầu ra đi.
19 năm tiếp theo cuộc khi trận chiến Serbia kết thúc, có những
ký ức sẽ không hề xóa nhòa, dù rằng những đống đổ nát của cuộc chiến đã được
thay bởi các công trình xây dựng tiến bộ hơn. Trên các đường phố ở Belgrade thời
buổi này, tổ ấm ta có thể phát hiện những Hình ảnh của Novak Djokovic và
Nemanja Vidic. Những người dân con Serbia vượt trội đã vươn len trẻ trung và
tràn trề sức khỏe từ đấng bi kịch đấy.
Mới chỉ hai năm kể khi binh sĩ Vidic giải nghệ, và 4 năm kể
từ thời điểm ngày anh rời Manchester, các cổ động viên của quỷ đỏ chắc hẳn đang
rất nhớ một chúng ta như anh. Chiếc áo số 15 mà anh từng mặc tới giờ đó vẫn
chưa có ai có thể mặc vừa. Trong một mớ hỗn độn ở Old Trafford hiện nay, thật
khó rất có thể tìm kiếm được được một người có tố chất như Vidic.
Chỉ cần bao gồm anh trên sân, các Mancunians rất có thể an
tâm rằng đội bóng của họ sẽ Chưa hẳn thiếu động lực. Tất cả anh trên sân, họ sẽ
không hẳn lo ngại sợ hãi về các sai trái bất chợt hoàn toàn có thể xảy ra. Bao gồm
anh trên sân, họ sẽ không hẳn ngờ vực về sức chiến đấu của đội bóng. Vì với
anh, các bạn đã có lần sống giữa lằn ranh cái chết & sự sống. Đã trải qua
những gì khủng khiếp nhất của đời người thân, khi anh đã coi bóng đá là cuộc đời,
thì mỗi lần ra sân là sẵn sàng chết vì nó, chiến tranh anh còn không sợ, thì
các tiền đạo kẻ địch có là gì.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét